NGÀY GIỖ MẸ

NGÀY 3 /3/NHÂM NGỌ – 15/4/2002

TẠI ĐỀN HÒA BÌNH – 22h 15′

Lời Cha

 

Ngày giỗ Cha cùng là giỗ Mẹ

Có ai nghe thỏ thẻ lời khuyên

Một vần thơ tha thiết dịu hiền

Một lời khuyên xuống miền hạ giới

 

Có ai mong và có ai đợi

Một ngày mà như hội tháng ba

Từ khắp nơi tấp nập dâng quà

Riêng có Cha không là ai biết

 

Riêng có Cha sẽ có đặc biệt

Rồi trần gian sẽ có tin này

Rồi có ngày trần sẽ biết hay

Sẽ có ngày Cha nay sẽ ngỏ

 

Sẽ có ngày trần sẽ sáng tỏ

Sự đợi mong Hồn ngỏ sự tình

Hồn đã nhờ được sự kết tinh

Của bóng hình nghĩa tình son sắt

 

Đã cho Cha dáng hình xếp đặt

Từ trời mây huyền dịu thiết tha

Từ nơi đây Hồn gọi là nhà

Từ chốn ấy đã là chôn cất

 

Từ nơi ấy đã là sự thật

Để từ đây cho mãi mai sau

Cho muôn đời thế hệ dài lâu

Cho vĩnh cửu muôn màu bất tận

 

Cho những Hồn Thiên sâu chứa chất

Sự đợi mong bao tháng, năm dòng

Sẽ cho ta một sự ước mong

Sẽ miệt mài như ong chăm chỉ

 

Sẽ như người bền gan tu trí

Việc thiêng liêng chăm chỉ sẽ thành

Sẽ cho ta sự ước thanh danh

Sẽ cho ta cội cành lịch sử

 

Rồi đây Hồn Cha có hai chữ

Kết tinh đời Hồn nghỉ lâu năm

Đó là một sự việc trở trăn

Đó là lời Hồn mong đợi chờ

 

Hôm nay đây không phải ngày hội

Mà từ đây mở lối đưa đường

Từ nơi đây có một chủ trương

Có Thiên Đường dẫn dương thế đến

Có trần dương làm nên sự kiện

Có ngọn nguồn gốc tích của Cha

Cha coi đây như một mái nhà

Cha đã từng ra tay hun đúc

 

Cha đã coi đây là thước mực

Sự dẫn đưa đúng lúc bắt đầu

Để cho trần ghi rõ từng câu

Từng sự kiện mở đầu, kết thúc

 

Từng công việc sẽ là đến lúc

Phải lo toan dành để cho đời

Dành cho Đất và dành cho Trời

Dành cho nơi Hồn Trời gửi thế

 

Dành cho nơi gọi là gốc rễ

Đạo ra đời dâu bể nguồn cơn

Trong đường đi dù có lội, trơn

Cũng có lúc mưa dồn, tạnh ráo

 

Cũng có người đã làm mạnh bạo

Để cho Cha, cho Mẹ, cho Hồn

Có những cội và có những nguồn

Hồn cội nguồn Thiên Đường vĩnh cửu

 

Ngày giỗ này Cha đã không chịu

Chờ đợi lâu Cha đã nói ra

Chính Cha là chồng Mẫu Liễu mà

Mẫu Phủ Dầy, Mẫu là Liễu Hạnh

 

Cha Đào Lang, Cha đã từng gánh

Việc tái Hồn cho đất nước Nam

Để làm nên những trang sử vàng

Mà chưa ai biết trang sử đẹp

 

Bây giờ đây Cha sẽ cho chép

Chép vần thơ thật đẹp cho đời

Cho non sông gấm vóc loài người

Biết về người, về đời dĩ vãng

 

Biết về người qua bao năm tháng

Phải nằm yên chờ đợi bấy nay

Đến bây giờ mới có những ngày

Những công việc cho hay, cho biết

 

Đến khi biết, đến việc đặc biệt

Thì Hồn Thiêng luyến tiếc cho đời

Đã phải qua bao giá cho người

Đã phải đổi cho đời dưới thế

 

Biết chuyện Trời thật đời quá dễ

Không tổn thương dâu bể ngọn nguồn

Vì đời không hiểu áng văn chương

Không hiểu về chủ trương Trời, Đất

Không hiểu về sự việc giấu cất

Không chịu nghe sự thật trên đời

Không chịu nghe sự thật trên Trời

Không chịu nghe lời Trời giáng hạ

 

Không biết đời đã phải gánh vạ

Ai làm nên vất vả gian nan ?

Ai làm nên mưa lũ, cháy ngàn ?

Ai làm nên sự tan, sự vỡ ?

 

Ai làm nên sự đời mắc mớ ?

Ai làm nên sự khó khăn này ?

Để cho Hồn không được giãi bày

Để cho Hồn không được giờ đây

 

Làm theo ý của Hồn mong mỏi

Hồn muốn gọi và Hồn muốn nói

Để cho Hồn mở gói cho dân

Để cho Hồn mở gói cho trần

 

Những Hồn Thần, hồn trần non nước

Hồn vẫn ước và Hồn sẽ được

Được lời Hồn mong ước sẽ thành

Sẽ đạt được và sẽ thanh danh

 

Sẽ đâm chồi nở cành xanh ngọn

Sẽ được hái và sẽ được chọn

Đẹp cho đời, cho Đất, cho Trời

Sẽ đem lại cho cả loài người

 

Sự ước mơ người Trời đã định

Sự ước mơ người Trời đã tính

Sẽ cho ta dự tính đã trao

Cha đã được, Cha đã ước ao

 

Ngày hôm nay giỗ vào cùng Mẹ

Lời nói này là Cha mách khẽ

Người trần gian nhớ buổi hôm nay

Kể từ đây hãy nhớ lời này

 

Giỗ Mẹ, Cha cùng ngày nhật kỵ

Còn những điều Cha dặn huyền bí

Bao giờ Cha cho phép nói ra

Bấy giờ trần mới nói được là

 

Vì phép Cha đã cấm miệng khẩu

Điều này Cha đã từng không giấu

Hôm nay Cha sẽ ngỏ phép Trời

Hôm qua Cha cho con biết lời

 

Biết cả phép nhà Trời nghiêng ngả

Ngồi trên ghế như trên sóng cả

Nhấc ghế lên trao đảo cả người

Để cho con biết phép nhà Trời

Để cho Cha cũng thời biết phép

Cha đã đọc, Cha cho con chép

Để cho trần nghe phép của Cha

Cha cho con đã kể trước ra

 

Cha đọc viết bài sau trần biết

Cha đã đọc, con đã được viết

Để Cha cho con quyết học hành

Một trăm ngày con sẽ đắc thành

 

Công việc Cha trao dành giúp thế

Vì con là Đồng Thầy đệm ghế

Cho Tiên, cho Phật, Thánh nước Nam

Cho Trời mây, Thần xóm, thôn, làng

 

Cho tất cả giới Thiên Đàng vô tận

Cho Trời, Đất những điều bí mật nhất

Con cũng nghe, cũng được biết, được hay

Con nói được với hết Phật, Thánh này

 

Với Trời, Đất, với người nay âm phủ

Những điều này Cha đã từng cất giữ

Nay Cha ban cho con chữ, con lời

Để con thưa hết được với Đất, Trời

 

Con đã là số một người đặc biệt

Chỉ có Đất và có Trời mới biết

Chỉ có Cha, có Mẹ với Thánh, Thần

Mới biết con là người của Trời phân

 

Con là người của Trời phân, sai cắt

Con hãy nhớ là hôm nay Cha nhắc

Kể từ đây con sẽ khắc ghi lòng

Nghe Lệnh rồi con thực hiện bằng xong

 

Đừng để Hồn phải chờ mong thất vọng

Đừng để như hôm vừa rồi Cha ngóng

Đến Tượng đài Cha thất vọng về con

Con không ở để ghi tiếng lời son

 

Lời của Cha, vị Cha già Dân tộc

Sao con ngốc, không vâng lời Tre Ngộc

Là lời Cha đã gọi chính con về

Kể từ đây con hãy nhất lời thề

 

Không được nghe người cố về không thẹn

Không được nghe người không được gọi đến

Đến bên Cha được trìu mến ngẹn ngào

Đến bên Cha được khóc lời ứng trao

 

Là con thấy tự hào vô tận

Là con thấy một sự chôn cất

Đã ban ra chứa chất trong lòng

Con phải là đúng một con ong

Như ở nhà Cha mong, Cha đợi

Như ở nhà con đã đi tới

Dù xa xôi con không vội vì Hồn

Dù đèo cao con vẫn cứ ôn tồn

 

Làm theo Hồn đọc dồn, con ghi chép

Lời thơ Tiên con viết cho sạch đẹp

Để Cha nhờ, Cha đợi, Cha mong

Để Cha già sẽ thỏa nỗi lòng ./.

 

Kính viết theo lời Hồn Cha Đào Lang đọc

 23h 55’ ngày 3/3/Nhâm Ngọ – 15/4/2002

Trưởng đoàn: Phạm Thị Xuyến